Kem Haruki Murakami - Thế rồi tôi kể cho một người bạn nhỏ về một sự việc lạ lùng đã xảy ra hồi tôi mười tám tuổi. Tôi không nhớ tại sao mình lại nói đến chuyện này. Chỉ là trong lúc nói chuyện chúng tôi đã tình cờ nhắc đến. Thì chuyện này xảy … Đọc tiếp [Haruki Murakami] Kem
Phá kén – 34: Gánh nặng không thể mang
Chương 34 Gánh nặng không thể mang _ Thang máy dừng ở tầng 14, hai đứa bước ra hành lang đi ngang những cánh cửa giống y như nhau. Dương đi như không cần nghĩ, hẳn nó rất thường xuyên đến đây. Lâm rất ngại vào mấy khu chung cư, nhất là mấy khu thế … Đọc tiếp Phá kén – 34: Gánh nặng không thể mang
Phá kén – 33: Cái nhìn đầu tiên
"Tại sao mày cứ phải khăng khăng gặng hỏi những gì mày đã biết nhỉ? Sao mày không thể cứ chấp nhận bọn mình như bây giờ? Mày muốn gì ở tao? Tao chẳng có gì cho mày hết! Rõ ràng bọn mình đang rất vui nhưng mày luôn phải phá hỏng tất cả!" Lâm sững sờ nhìn Dương, không nói được một câu. Nó thực sự có thể đổi trắng thay đen, lý luận vô lý đến thế mà cũng nói thành hùng hồn! Nghe nó nói mà Lâm suýt tưởng mình thực sự có lỗi. Dương cũng biết mình đuối lý, nhưng đâm lao theo lao. Nó nhìn sắc mặt cậu, bỗng nhiên lại bất an, lòng nó ấm ức vô cùng. Nó ghê tởm chính mình. Nó căm ghét Lâm vì đã khiến nó ghê tởm chính mình. Căm ghét cậu khăng khăng muốn moi móc hết thảy những suy nghĩ tối tăm kinh tởm nhất trong lòng nó ra rồi còn dám tỏ ra sốc! Dương vừa tức giận vừa hổ thẹn, cảm xúc hỗn loạn đến mức bật cười.
Phá kén – 32: Đưa tay cho anh
Chương 32 Đưa tay cho anh _ Khoảng bốn giờ chiều, Dương vẫn đang ngủ và Lâm đang soạn sắp xong một cái mail thì bọn Vân gọi video đến. Thành và Vũ cũng đang ở đó. Hình như chúng nó đang ở trước cửa nhà Dương ngoài biển. Vân và Vũ chen chúc nhìn … Đọc tiếp Phá kén – 32: Đưa tay cho anh
Phá kén – 31: Tận thế
Chương 31 Tận thế - Đây là lần đầu tiên Dương lên phòng Lâm, nhưng không phải lần đầu Dương đến nhà Lâm. Thường hai đứa (không, thường là ba, đôi khi mới là hai) chỉ lượn lờ ở nhà Dương ngoài biển, bởi vì ở đó không bao giờ có người lớn, hay ít … Đọc tiếp Phá kén – 31: Tận thế
Phá kén – 30: Sau cánh gà
Chương 30 Sau cánh gà - Dương xuất hiện trước cổng nhà Lâm vào buổi trưa. Nhật Anh đã đi chơi với bạn. "Tao nghĩ sắp tận thế rồi." Đó là câu đầu tiên Dương nói khi Lâm vừa mở cổng. Dương mặc kín mít như kiểu ma cà rồng sợ nắng. Nó đeo một … Đọc tiếp Phá kén – 30: Sau cánh gà
Phá kén – 29: Những ngày dài vô tận
Chương 29 Những ngày dài vô tận _ Và đó cũng là tất cả những gì Lâm được nghe: những tin đồn. Dương nói sẽ gặp Lâm, nhưng rồi nó đã không xuất hiện. Bởi vì nó và Linh đã biến mất khỏi trường trước giờ tan học ngày hôm đó. Một ngày rồi hai … Đọc tiếp Phá kén – 29: Những ngày dài vô tận
Phá kén – 28: Tam sao thất bản
Chương 28 Tam sao thất bản _ Trường THPT Phan Châu Trinh là một ngôi trường như bất cứ ngôi trường nào trên đất nước Việt Nam này. Thế nào là như những ngôi trường khác? Trước hết về tên, nó được đặt tên theo một vị danh nhân; còn về kiến trúc, nó có … Đọc tiếp Phá kén – 28: Tam sao thất bản
Phá kén – 27: Lokasenna
Chương 27 Lokasenna _ Lần này Dương lượn qua quầy thức ăn đặc biệt tích cực. Gần như cái gì cũng gắp, chẳng mấy chốc đã được một khay đầy. Bình thường Dương không bỏ phí thức ăn nên chỉ luôn lấy đủ. Chẳng lẽ lần này nó sẽ ăn hết từng ấy? Và thường … Đọc tiếp Phá kén – 27: Lokasenna
Phá kén – 26: Trở mặt
Chương 26 Trở mặt _ Dương chạy như ma đuổi ra khỏi phòng giáo viên, tim đập thình thịch. Ngoài trời xanh trong vắt, nắng chói chang, khiến đầu nó choáng váng. Trong sân trường không một bóng người, đến lá rơi cũng có thể nghe thấy. Vào tiết mất rồi. Dương chạy đến … Đọc tiếp Phá kén – 26: Trở mặt